Giải thích Định lý CAP

Không có hệ thống phân tán nào có thể đảm bảo được an toàn trước các sự cố mạng, khi đó việc phân vùng mạng trở nên cần thiết.[3] Nếu mạng bị phân vùng thì ta chỉ có thể thỏa mãn được một trong hai yếu tố còn lại: tính nhất quán hoặc tính khả dụng. Khi chọn tính nhất quán thay vì tính khả dụng, hệ thống sẽ trả lại lỗi (error) hoặc lỗi hết thời gian chờ (time out) nếu thông tin được truy vấn không thể đảm bảo được là mới nhất. Khi chọn tính khả dụng thay vì tính nhất quán, hệ thống sẽ luôn xử lý truy vấn và cố gắng trả lại phiên bản hiện có của thông tin, ngay cả khi nó không thể đảm bảo đó là phiên bản mới nhất.[4]

Sự lựa chọn giữa tính nhất quán và tính khả dụng chỉ xảy ra khi mạng bị phân vùng; trong trường hợp mạng không phân vùng, cả tính nhất quán lẫn tính khả dụng của thông tin đều được đảm bảo.

Các hệ thống cơ sở dữ liệu truyền thống được thiết kế dựa trên các tính chất ACID như RDBMS ưu tiên tính nhất quán thay vì tính khả dụng, trong khi các hệ thống được thiết kế dựa trên lý thuyết BASE, ví dụ như các mô hình NoSQL, chọn tính khả dụng thay vì tính nhất quán.